Welcome to TTKS/KTQN

CLICK HERE TO OPEN

Tuesday, May 15, 2018

ĐỊNH CHUẨN ĐỂ PHÁT TRIỂN KỸ NGHỆ

Black and Brown Postage Stamps Created By VQGĐC Before 1975

ĐÂY LÀ HÌNH VẼ NHỮNG CON TEM BƯU ĐIỆN CỦA VIỆN QUỐC GIA ĐỊNH CHUẨN DỰ ĐỊNH SẼ CHUYỂN QUA BƯU ĐIỆN TRUNG ƯƠNG ĐỂ PHÁT HÀNH NHẰM QUẢNG BÁ :
" PHẨM CHẤT TAO THỊNH VƯỢNG VÀ ĐỊNH CHUẨN ĐỂ PHÁT TRIỂN KỸ NGHỆ."
MONG ƯỚC KHÔNG THÀNH VÌ ĐÃ XÃY RA BIẾN CỐ LỊCH SỮ NGÀY 30-4-1975.

                             
Colored Postage Stamps Created By VQGĐC Before 1975

  ( Tài liệu do Msc Phí Minh Tâm /USA cung cấp)

Sunday, May 13, 2018

NGƯỜI CON GÁI TUYỆT VỜI

KIM DUNG CON YÊU THƯƠNG CỦA MẸ

Kim Dung và Mẹ Thanh Nhã tại Orange County, Ca,USA

Mẹ nhớ con lắm, câù xin ơn trên cho con luôn khoẻ mạnh.
Ở cách xa con bốn ngàn dặm, muốn gần con chỉ có phương tiện duy nhât và nhanh chóng là điện thoai.
Nhớ laị những năm tháng sống ở quê nhà trong hòan cảnh khó khăn khổn khổ, Mẹ không thể naò quên đươc sự hy sinh của con dành cho gia đinh trong lúc Bố  và anh  trai bị nhốt trong trại tù cải tạo tại Trảng Táo, em bị đuôỉ ra khỏi trường đại học bách khoa Saigon,  con Mẹ thì bị cho thôi vịêc .
Những gì con đã dành dụm được cho riêng con đem bán hết để chuộc anh ra khỏi trại tù cải tạo mà tinh thần con không hề có dấu hiệu tiếc cuả.Kể cả chiêc xe honda duy nhât dùng để đi làm, con đã phải bán đi để có tiền giúp anh được trả tự do về với gia đình.Con chịu chấp nhận đi làm bằng xe đạp trên quảng đường rât xa từ nhà đên bênh viện nhi đồng.
Con gái của Mẹ có đức tinh hy sinh rất  cao cả, không hề ngại khó khăn và cực nhọc.
Ngòai hy sinh về vật chất mà con đã để dành được do công lao làm việc của con trong nhiều năm mà Mẹ đã thấy, con còn đảm nhận công việc của một người chủ gia đinh thay cho Bố Mẹ trong suốt thời gian sau ngày Saigon sụp đỗ cho tới ngày con phải rời xa gia đình để đi vượt biên.
Mẹ còn nhớ rỏ mỗi lần công an cộng sãn địa phương gọi hộ khẩu trong khóm đi hội họp để nghe tuyên truyền chính sách của cộng sãn, con gái của Mẹ là người duy nhất đaị diện cho gia đình đã phải đi, ngồi dưới đất sau cả giờ mới được cho về vì bị đối xử thuộc thành phần gia đình ngụy quân.
Để có thể có đủ chi phí cho gia đình ngoài tiền lương hằng tháng, con đã tìm cách kiếm thêm thu nhập từ sập bán vải con đã bày ra trong chợ Bến Thành.

Taị  bênh viên Nhi Đồng nơi con đã làm việc , mọi người từ ông giám đốc đến chị y công đêù quí mến con vì họ nhận xét con có lòng nhân từ bác aí, thường xuyên chia sớt phần nhu yêú phẩm hằng tháng của con cho ngươì ngheò trong nhóm bạn cùng làm việc với con.
 Khu ngọai chẩn tại bịnh viện, luôn luôn đươc con giữ vệ sinh rất chu đáo làm mọi ngươì  hoan hô , ngợị khen và thương mến con.
  Khi  thấy vắng bóng con tại bịnh viện,rồi  nghe tin con đã vượt biên, nhân viên và bạn bè của con tại bệnh viên đêù buồn, tỏ lòng thương nhớ con gái của Mẹ .Họ đều có cảm tưởng như đang mất một món đồ quí giá.


Về phần Mẹ tại quận Cam,tinh thần của Mẹ hiện giờ khác hẳn với trước đây.Mẹ cảm thấy rất vui và yêu đời vì đã tìm lại được lý tưởng để sống khoẻ mạnh, không còn bị bác sĩ  tâm thần nhận xét có bịnh trầm cảm nữa.

Đây là bức thư đầu tiên trong đời của Mẹ viết bằng computer gửi cho con gái của Mẹ mà trước đây Mẹ nghĩ chẳng bao giờ có thể làm được như vậy.
Sở dĩ hôm nay Mẹ làm được là do nhân duyên đã xuất hiện thật bất ngờ.Cuối năm 2016, cậu Dương Hiển Hẹ-tức là Henry H Dương bổng dưng nhớ đến Mẹ và các con của Bố Mẹ  sau khi vợ của cậu qua đời.
Cậu tìm đươc địa chỉ của Mẹ nhờ giao lưu qua emails trong nhóm Hội Liên Trường Nông Nghiệp VN tại Saigon.
Lần đầu tiên cậu đến thăm Mẹ vào tháng mười một năm 2016.Lúc đó có mặt ông Giang bạn của Bố đang ngồi nói chuyện với Mẹ tại nhà nơi đang cư ngụ hiện nay.
Trong hơn 52 năm vắng mặt không hề có gặp lại lần nào sau ngày Mẹ giúp cậu tổ chức lễ thành hôn và đưa đón cô dâu của cậu, nên lúc gặp laị cả hai vừa mừng vừa xúc động khi biết tin cả hai đều ở trong hòan cảnh đơn côi. Sau lần gặp đầu tiên đó, cậu rủ cậu Nguyễn Minh và cậu Đòan Ngọc Đông cùng nhau đến thăm Mẹ trong dịp Tết nguyên đán vừa qua.Từ ngày đó tới nay cậu Đông và cậu Minh không thấy tới thăm Mẹ nữa.

Riêng cậu Hẹ thì thấy Mẹ uống nhiều loại thuốc khác nhau trong đó có thuốc trầm cảm và thuốc ngủ, có nét mặt buồn nhớ xa xôi mặc dầu óc nhớ của Mẹ còn tốt, phân biệt rỏ ràng, đi đứng vững vàng nhưng suốt ngày chi lui tới trong một apartment chậy hẹp như đang ở trong tù nên cậu cảm thấy thương xót muốn tìm cách giúp Mẹ.
Lúc đầu cậu chỉ tới thăm Mẹ mỗi tuần một lần đưa Mẹ lên xe ra khõi nhà mời đi ăn trưa .Thời gian còn lại Mẹ theo Cô Hường đi chơi hoặc lên nhà ông Giang đánh bài hoặc mời họ tới nhà đánh bài.Muốn đi đâu phải nhờ người tới chở và trả tiền nhưng vẫn không được vừa ý.
Mỗi tháng trôi qua mỗi có thay đổi. Cậu nhắc nhở Mẹ tiếp tục thả hồn vào cầu nguyện Thiên Chúa và lần chuổi Mân Côi nhưng không có kết quả hửu hiệu nên cậu  mới bày ra chương trình sinh hoạt buổi ban mai.
Theo chương trình sinh hoạt đó thì trong một thời gian chưa biết rỏ lâu hay mau, cậu phải có mặt mỗi ngày vào buổi sáng và phải làm thế nào để không có thì giờ bỏ trống của Mẹ và thuận tiện cho cậu di chuyển từ San Clemente tới Santa Ana.
Cậu nghĩ nếu muốn Mẹ bận rộn và không rơi vào sự buồn chán thì phương pháp tốt nhất để giúp Mẹ là học xử dụng computer vì mỗi lần xử dụng computer, ít nhất cũng cần vài giờ tuỳ theo chương trình hay mục đích khi mở computer.Lúc cậu mới đề nghị, Mẹ từ chối tự cho mình không đủ khả năng để học nhưng cậu đã thuyết phục và nhận xét Mẹ có thừa khả năng.Cậu đã mua tặng Mẹ một Laptop để Mẹ học.Khi nào Mẹ xử dụng thông suốt thì Mẹ giử luôn.
Gặp được cậu, Mẹ cảm thấy quả thật đã có nhiều thay đổi. Tâm thức của Mẹ đã và đang mở ra để đem vào thêm nhiều lảnh vực như Kinh Thánh, Khoa Học,Tâm Lý Học, Xã Hội Học,Thiên Văn Học, Y Dược Khoa, Bịnh tật của tuổi già và cách thức ngăn ngừa v.v...
*Cậu ân hận xin lỗi đã không hề nhớ tới nhà thăm Mẹ trong suốt thời gian từ lúc rời khỏi nhà Mẹ vì lý do cậu phải nhập ngủ khóa  19 SQTB/Thủ Đức,vợ của cậu bị bịnh tuberculose, cậu bận đi du học tu nghiệp ba lần tại Japan và USA,rồi tiếp theo cậu bận hợp tác với một người bạn tên là Nguyễn Tánh thành lập một xưởng sãn xuất giày vải theo mẫu Bata tên là Xưởng Hiệp Hưng tại đường Dương Bá Trạc gần cầu Chữ Y Saigon.
*Cậu đã nói nhiều lần với Mẹ những gì cậu giúp Me hiện nay là cách cậu đền ơn Mẹ đã giúp cậu trong những năm cậu ở tại nhà của Mẹ tại số 277 Nguyễn Huỳnh Đức Phú Nhuận Saigon.

Thời gian cậu giúp Mẹ kéo dài bao lâu không thể biết vì còn
tuỳ thuộc vào sức khoẻ của Mẹ và của cậu.
Đây là thư đầu tiên sau khi Mẹ học và biết gỏ thư bằng computer và cũng có thể là thư cuối gửi cho con gái KIM DUNG yêu thương của Mẹ.
Mẹ của con, Thanh Nhã
Đính kèm là hình cậu đã vẽ và ký tên muốn chia sẻ với con.
   


Saturday, January 20, 2018

NHỚ ƠN NGƯỜI CHỊ TUYỆT VỜI

NHỚ ƠN NGƯỜI CHỊ TUYỆT VỜI
Tình cờ, người viết bài nầy gặp được tập tài liệu "Những kỹ niệm về trường trung học NGUYỄN KHUYẾN-TRÀ BẮC. Thơì gian 1947-1949.Nhà Xuất Bản Thanh Niên"
Trong tài liệu trên có một đọan mà sau khi đọc xong, người viết bài này tóm gọn như sau.  
“Trước đệ nhị thế chiến, làng Hội Khê rẫt trù phú,có nhiều khu nhà xây cất theo kiểu mới trên nền cao. Nhà có nhiều phòng với nhiều cửa sổ.
Thời đó, lớp đệ Tam trung học có khỏang 30 học sinh,không có nữ sinh. Một số học sinh lớp đệ Tam quê Hải Hậu,Giao Thuỷ và Trà Bắc được chuyển về làng Hội Khê để học tại trường mới mở thêm.Lớp học đặt tại từ đường nhà của cụ 
Cả BẬT. Có năm học sinh được cho tạm trú tại một căn nhà bên cạnh lớp học.Nhưng khi ăn uống thì qua nhà của bà Hội Cẩn.
Bà Hội Cẩn có rất nhiều nhà xây quay quần với nhau thành một  khu vuông vức theo hình chữ Điền (chữ của người Trung Hoa).
Bà có cô gái lớn học tại trường Sacré Coeur ở phố Hàng Sũ Nam Định hiện nay là phố Phan Đình Phùng. Người con cả của bà đổ bằng tiểu học khi nói chuyện thường nói thêm vài câu tiếng Pháp.”
                       ------------------------------------
Người viết bài nầy biết rất rõ cô gái lớn của bà Hội Cẩn thời đó hiện nay chính là  "Người Chị Tuyệt Vời" tuổi 90 đang là cư dân tại bang California Hoa Kỳ. 


Hình chụp ngày 20-Oct-2017 tại Santa Ana,Orange County,California,USA
Người Chị Tuyệt  Vời cho người viết bài nầy biết thêm cụ Cả Bật là ông bác ruột của chị đã cho học trò tới tạm trú không lấy tiền. Bà chi dâu cuà Người Chị Tuyệt Vời lo nấu cơm cho học trò tạm trú ở nhà bên cạnh qua ăn.
Làng  Hội Khê  trước đệ nhị thế chiến ở cuối huỵên Xuân Trường, giáp Hải Hậu và Giao Thuỷ.
Nay làng đổi tên thành "Thôn Hội Khê Ngoại " thuộc xã Hải Nam, huyện Hải Hậu ,tỉnh Nam Định.

HUYỆN HẢI HẬU THEO TÀI LIỆU WEBSITES
"Phía đông bắc giáp huyện Giao Thủy, phía bắc giáp huyện Xuân Trường, phía tây bắc giáp huyện Trực Ninh, phía tây nam giáp huyện Nghĩa Hưng, phía đông và đông nam giáp biển Đông. Cực nam của huyện là cửa Lạch Giang của sông Ninh Cơ, nằm ở thị trấn Thịnh Long, ranh giới với huyện Nghĩa Hưng. Bờ biển Hải Hậu dài dọc theo thị trấn Thịnh Long và các xã Hải Hòa, Hải Triều, Hải Chính, Hải Lý, Hải Đông và giáp với huyện Giao Thủy."
             ----------------------------------------------

 ĐỌC  “ NGƯƠÌ CHỊ TUYỆT  VỜI ”  THỬ TÌM XEM LÀ AI VẬY ?
Hình chụp "Người Chị Tuyệt Vời" năm 1958 tại Saigon

LÀNG “HỘI KHÊ NGOẠI “, NƠI CHỊ SANH RA TRONG THƠÌ PHÁP THUỘC  .
TRƯỜNG “THÁNH TÂM “LÀ CHỖ CHỊ HỌC LÚC TUỔI THƠ.

GẦN GIÒNG SÔNG MANG TÊN “NINH CƠ “ ĐỖ RA BIỂN CẢ
THEO NƯỚC CUỐN VÀO NAM ĐỂ TÌM ĐẾN MIỀN ĐẤT TỰ DO.

ĐƯỢC CHỖ ĐINH CƯ AN LÀNH, CHỊ TẬN TỤỴ LO LÀM ĂN.
GIỬ VỮNG NGHỀ XƯA VẪN TIẾP TỤC ĐẾN LỚP DẠY HỌC TRÒ.

NHỜ VỐN ĐỂ DÀNH CỦA BÀ NGOẠI CHO LÚC CHỊ  RA ĐI,
HỢP TÁC LÀM ĐỒ NHÔM, MUA XE CŨ TẠO THÀNH  XE TAXI,

CHO TÀI XẾ THUÊ MƯỚN NHƯNG KHÔNG ĐÒI ĐẶT TIỀN THẾ CHÂN 
DỰNG ĐƯỢC NHÀ LẦU TRÊN ĐƯỜNG NGUYỄN HUỲNH ĐỨC PHÚ NHUẬN,

CHĂM SÓC MẸ GIÀ BỊNH BẠI LIỆT, NUÔI ĐÀN CON THƠ DẠI 
KHUYẾN KHÍCH HÔN PHU TIẾP TỤC THEO ĐƯỜNG HỌC VẤN.

NÊN GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC, ĐƯỢC  SUNG TÚC,  SỐNG AN VUI.

                                ---------------------------

NHỚ LẠI MỘT HÔM VÀO BUỔI GẦN TRƯA ,TRỜI HÈ NẮNG ĐẸP.
CHỊ RA TRƯỚC NHÀ ĐỨNG GẦN BỜ RÀO NHÌN NGƯỜI QUA LẠI.
CHỢT THẤY MỘT THANH NIÊN DÁNG TỰA SINH VIÊN DẮT XE ĐẠP TỚI. 

CHỊ NHANH LẸ LIỀN HỎI CẬU ĐANG MUỐN TÌM NHÀ AI VẬY ?
“TÔI MUÔN KIẾM NHÀ ĐỂ TRỌ HỌC”, CHÀNG DẮT XE HỚN HỞ TRẢ LƠÌ.

MẶT PHÚC HẬU VỚI NỤ CƯỜI DUYÊN DÁNG, CHỊ LIỀN ĐÁP LẠI:
“NHÀ TÔI  ĐÂY TRÊN LÂÙ BỎ TRỐNG, CẬU VÀO XEM CÓ Ở ĐƯỢC KHÔNG ?”

BƯỚC THEO CHỊ, CHÀNG LÊN LẦU, THẤY PHÒNG RỘNG ĐẸP MUỐN TỚI Ở NGAY 

 SAU HÔM ĐÓ MỘT NGÀY, CHÀNG DẮT BA NGƯỜI BẠN TỚI CÙNG TRỌ HỌC.
CẢ THẢY BỐN NGƯỜI ĐANG HỌC NĂM CUỐI, CÙNG MỘT TRƯỜNG NHƯNG KHÁC LỚP CAO ĐẲNG SÚC, NÔNG, LÂM.

CHỊ KHÔNG LẤY TIỀN THUÊ PHÒNG MÀ CÒN CHO MỖI NGƯỜI MỘT ĐÈN HỌC VÀ BÀN GHẾ SẠCH SẼ TỊÊN NGHI.CÁC CỬA SỔ VÀ CỬA RA VÀO ĐỀU CÓ LƯỚI CHẬN RUỒI MUỔI.



Thẻ sinh viên năm 1963

HÈ MỘT CHÍN SÁU TƯ (1964), CẢ BỐN NGƯỜI ĐỀU NHẬN BẰNG TỐT NGHIỆP KỸ SƯ.
GIẢ TỪ CHỊ, CHIA TAY NHAU ĐỂ ĐI NHẬN VIỆC LÀM XA.

KỸ SƯ ĐOÀN NGỌC ĐÔNG, KỸ SƯ NGUYỄN MINH VÀ KỸ SƯ NGUYỄN HÒA VỀ LẠI 
MIỀN TRUNG ,CẢ BA NGƯỜI LÀM TRƯỞNG TY VÀ GIÁM ĐỐC .

KỸ SƯ DƯƠNG HIỂN HẸ LỚN TUỔI ĐƯỢC LỆNH GỌI TÒNG QUÂN VÀO QUÂN TRƯỜNG SĨ QUAN BỘ BINH THỦ ĐỨC.

HƠN MỘT THÁNG TRƯỚC NGÀY VÀO QUÂN TRƯỜNG THEO LỆNH NHẬP NGŨ KHÓA 19 /SQTB/TĐ.

CHỊ HỚN HỞ VÀ NHIỆT TÌNH NHẬN LÀM MỘT THÀNH VIÊN CỦA GIA ĐÌNH CẬU SINH VIÊN DẮT XE ĐẠP ĐI TÌM CHỖ TRỌ MÀ CHỊ ĐÃ GẶP NĂM TRƯỚC.
RỒI RẤT VUI MỪNG LO TỔ CHỨC LỄ THÀNH HÔN CHO CẬU VÀ ĐÓN CÔ DÂU VỀ NHÀ CHỊ TẠM THỜI TRONG VÀI GIỜ.


Trên lầu nhà số 277 Nguyễn Huỳnh Đức, Phú Nhuận, Saigon của
Anh Chị Lê Thanh Nhã có trồng hoa Thiên Lý.
 Hình chụp Dương Hiển Hẹ sau ngày tốt nghiệp kỹ sư hè năm 1964
                                    -----------------------------------

CHUYỆN NGÀY XƯA MỘT CHÍN SÁU BA (1963 LẦN HÔÌ NHỚ LẠI.
NHỚ CÀNG NHIÊÙ, CÀNG THẤY CẢM XÚC KHÔNG CẦM ĐƯỢC LỆ TUÔN RA.

NHÌN CHUNG QUANH RỒI NAY NGẪM NGHĨ  ĐẾN TA,
ĐÃ KHUẤT BÓNG LÂU RỒI NHIỀU BẠN GIÀ CÙNG LƯÁ TUỔI.

 BỐN SINH VIÊN CÓ CHỖ Ở TRỌ ĐỂ HỌC HÀNH, NHỚ ƠN CỦA CHỊ,
VÀ BIẾT RÕ TÂM HỒN CHỊ THƯỜNG HAY MUỐN RA TAY GIÚP ĐỞ
NHỮNG HỌC TRÒ HIẾU HỌC ĐƯỢC THÀNH ĐẠT ĐỂ XÂY DỰNG QUÊ HƯƠNG.


Hình chụp ngày 16-7-1964 rước cô dâu
 về nhà số 277 Nguyễn Huỳnh Đức, Phú Nhuận, Saigon

HƠN NỮA THẾ KỶ, BỔNG DƯNG NAY GẶP LẠI,
NGƯƠÌ CHỊ XƯA, KỸ NIỆM CŨ CHỢT HIỆN VỀ 
CUỐN THEO THƯƠNG NHỚ TRÀN TRỀ,
CHẴNG GÌ CAO QUÝ BÂY GIỜ GẦN NHAU.
Henry H Dương

                               -----------------

Nguyễn Hòa                           
Hamburg – Germany 
Kính gởi: chị Nhã
(nhờ Bạn Hẹ chuyển đọc cho chị Nhã nghe) 
Chị Nhã thân kính ơi, 
Em là Nguyẽn Hòa, hồi còn là sinh viên Nông Lâm Súc ở Sàigòn, tụi em gồm 4 đứa là Hẹ, Đông, Minh và em là Hòa được anh chị cho trọ học tại nhà anh chị trong năm 1963-1964.
Em được biết tin chị ở Hoa Kỳ là do 3 người bạn của em báo tin. Em rất mừng. Không nghe các bạn nhắc đến anh Tâm. Ba người bạn thân của em đều định cư tại Mỹ, chỉ riêng em là ở Hamburg, Đức quốc mà thôi. Chúng em có gặp mặt nhau một lần ở Cali.
Nghe chị đã thọ trên 90 tuổi, dĩ nhiên sức khỏe cũng bị suy giảm. 
Chị Nhã ơi,
Em nhớ anh chị và mường tượng những gương mặt trẻ trung của anh chị thời tụi em còn sinh viên. Em chỉ còn nhớ đến cháu Thanh, có lẽ hồi trước cháu hay theo em để nghe đàn hát cho vui trong nhà, vì thế chị thường nói đùa là cho bé Thanh làm con nuôi của cậu Hòa. Còn đứa cháu trai tên gì chị nhỉ? Tiếc quá trí nhớ của em cũng mòn dần theo năm tháng. Còn cậu em của anh chị thường hay ghe nhà nữa. Chà quên hết rồi. Mấy cháu bây giờ chắc đều có gia đình rồi, con cái đùm đề cả chứ gì.
Kỷ niệm vui nhất, là Tết năm cuối cùng học Đại Học, hình như Tết năm 1963, em xin phép ba mẹ được ở lại Saigon xem Tết nơi đây ra sao. Tối 30 em cùng bạn gái đi chơi, chị dặn em nhớ về đúng giao thừa để “đạp đất” nhà chị. Không hiểu năm đó nhà anh chị có gì vui và may mắn như chị mong muốn không ? 
Chị Nhã ơi,
Nếu có dịp qua Mỹ, em sẽ nhờ bạn Hẹ dẫn đến thăm chị ngay.
Chị cố gắng giữ gìn sức khỏe nghe. Luôn vui cười để sống. 
Cầu xin Thiên Chúa ban phúc lành cho chị.
Năm mới cầu chúc chị được mọi an bình.
Đứa em ngày trước vẫn luôn nhớ đến gia đình anh chị.
(Nguyễn Hòa)
Hamburg, ngày 28.12.2017

         *****************
 Thư ”Nhỏ ỏn ngủỏi chị tuyệt vỏi” của sủ huynh Dủỏng Hiển Hẹ “ thật cảm động vô cùng vì sau hỏn năm thập kỷ đả trôi qua ,vật đổi sao dỏi,ngủỏi mất kẻ tản mát khắp bốn phủỏng trời ,huynh vỏi tấm lòng tri ân nên đả tìm gặp đưỏc ân nhân  thật là “huyền diệu”.
Cầu chúc bốn sư huynh Hẹ, Đông, Minh và Hòa cùng “Ngủỏi chị tuyệt vỏi ” Năm Mỏi Mậu Tuất nhiều sủc khoẻ và có dịp trùng phùng tại Cali.
Kính mến
Ninhvu/Canada
17-Jan-2018
************************** 
THÂN MẾN GỬI QUÝ BẠN
CHẮC QUÝ BẠN CÒN NHỚ  RỎ HỌC TRÒ MIỀN TRUNG VÀO SAIGON ĐI HỌC NẾU KHÔNG CÓ BÀ CON HAY NHỮNG NGƯỜI QUEN BIẾT SẼ KHÓ TÌM ĐƯỢC CHỖ Ở TRỌ NHƯ MONG MUỐN.

NĂM 1961,chúng tôi gồm 5 đứa  Đoàn Ngọc Đông,Nguyễn Minh, Nguyễn Hoà̉, Lương Trọng Hiệp và Dương Hiển Hẹ.Tôi đã mất gần cả tháng đạp xe đạp lang thang tìm chỗ ở trọ vừa ý cho 5 đứa. 
Tôi được quý bạn chọn làm chủ hộ, đã phải thay đổi 4 chỗ ở trọ. 

Cuối cùng hè năm 1963  tìm được m̀ột  chỗ hoàn toàn thuận lợi và đầy tình thương của người chủ nhà.
XIN MỜI QUỴ BẠN THĂN THƯƠNG ĐỌC BÀI "NGƯƠI CHỊ TUYỆT VỜI".
Kính Chúc Bình An.
HDG