Welcome to TTKS/KTQN

CLICK HERE TO OPEN

Saturday, September 8, 2012

TÌNH CẢM GIAO LƯU GIỮA BẠN QN CŨ VÀ MỚI

 BẠN QUÂN NHU CŨ CHƯA BAO GIỜ GẶP LẠI NHAU
Anh Hẹ thân mến,
Hôm nay ,tình cờ đọc được mail của anh, do anh B. T. Ngọc chuyễn vào Diễn Đàn,trong mail anh khuyên anh Ng,T.Long .
" Đã quá tuổi hưu trí rồi thì.
- Sức khoẻ sẽ thay đổi bất ngờ rất khó biết trước.Tim sẽ bị stroked như vài bạn của chúng ta trong đó có anh V. Ng. Bình.
- Chỉ nhận làm việc gì không làm minh phải suy nghĩ nhiều,không mất thì giờ nhiều,không lái xe chạy tơí lui trên xa lộ thường xuyên,không làm bà xã than phiền.
- Không ham mê lời khen tặng của người.Đó là hoa cỏ."
Với tôi thì trái ngược,khi bạn bè cần đến là tôi hăng hái, tận dụng hết sức lực, khả năng của mình để mong sao nhìn thấy nụ cười trên môi bạn, nếu anh không tin thì hảy một lần đến Paris, tôi sẻ chứng minh điều đó mặc dù chúng ta chưa bao giờ gặp nhau ,mà chỉ biết nhau qua Diễn Đàn AHQN.,
Từ sau ngày 30/04/75, anh em trong ngành Quân Nhu chúng ta ,một số anh em đã từ trần trong trại tù CS,một số anh em đã vỉnh viển ra đi vì tuổi gìa, bệnh tật,những người còn sống sót thì tản mác khắp nơi trên thế giới, nhờ Hội AHQN và Diễn Đàn mà chúng ta có thể trao đổi tin tức vui,buồn cho nhau để an ủi tuổi vàng nơi đất khách quê người

Tìm gặp nhau đã khó,
Để gặp được nhau càng khó hơn,
Và giử được nhau là điều khó nhất 

Khó, nhưng không phải là không thể làm được ,chỉ cần để lại một không gian ,một khoảng trống trong lòng mình là giử được nhau, điều này dể dàng với người có trái tim cởi mở.
"A true carpenter is the one,that can builtd a house in his heart....
Là một người thợ mộc chân chính phải là người có thể xây một ngôi nhà trong tim mình,chớ không phải là cái nhà cho mình ở "

(Một câu nói trong phim A moment to Remember)

Vậy anh chỉ cần mở rộng căn nhà trong trái tim một chút không gian để có thêm ít chổ để chứa bạn bè ,ngoài cha mẹ,con cái,gia đình ,thì anh sẻ không bao giờ cảm thấy cô đơn.
 Một định lý trong cuộc sống mà ai cũng đồng tình:
Một ánh lửa chia sẻ là một ánh lửa lan toả , một đồng tiền kinh doanh là một đồng tiền sinh lợi, đôi môi có hé mở mới thu nhận được nụ cười, bàn tay có rộng mở trao ban tâm hồn mới ngập tràn vui sướng.
Dưới đây là những Danh ngôn về tình bạn mà tôi đã thuộc nằm lòng ,và đó củng là những cách thức để chóng lảo hóa mà anh từng hỏi tôi về bí quyết .
Thân mến
Nguyễn Văn Chương / Paris
Sept / 06 /2012

                                                        ------------------------------------------

- Những viên ngọc có thể rất quí giá.Nhưng những người bạn mới là vô giá.
-Tôi không thể thay đổi quá khứ đau thương ảm đạm và cũng không thay đổi được tương lai đang chờ bạn ở phía trước, nhưng tôi sẽ ở bên bạn khi bạn cần tôi quan tâm
-Tôi không thể bảo vệ con tim bạn thoát khỏi những đổ vỡ và đau thương, nhưng tôi có thể cùng bạn rơi lệ, gom nhặt những mảnh vỡ và hàn gắn chúng lại với nhau
- Một người bạn là người mỉm cười khi bạn cười,vui khi bạn vui,nhưng không khóc khi bạn khóc,vì khi ấy họ còn phải nắm tay và ôm lấy bạn.
-Tôi không thể bắt bạn trở thành ai đó, tôi chỉ có thể yêu thương bạn và nguyện là "BẠN CỦA BẠN".

                                                                 ----------------------------------------

Date: Wed, 31 Aug 2011 15:00:50 -0700
Subject: [aihuuquannhu] Chuy
n đã không đnh nói
“…..
 Về nghi lễ Phủ Cờ, theo Huấn thị của Bộ TTM mà trước đây ai cũng biết; thì những người khi chết được ân hưởng nghi thức nầy gồm có:
- Những quân nhân tử trận, không phân biệt cấp bậc, được hưởng nghi thức phủ cờ và được thăng một cấp (Trung Úy thành Cố Đại Úy, Hạ Sĩ thành Cố Hạ Sĩ Nhất...).
- Những người có Bảo Quốc Huân Chương.
- Sĩ quan cấp Tướng.
    Nhưng thôi, bây giờ qua đây, với tuổi già, xuề xòa, không cần nhắc lại nguyên tắc nữa! Những vị nào muốn hưởng nghi thức nầy mà anh em đồng đội có thể đem niềm vui đến cho nhau thì cứ làm, không sao cả. Trước đây biết vậy nên không ai làm nhưng mấy năm sau nầy đã trở thành phong trào rồi.
    Có những địa phương nay đã trở thành dịch vụ hẵn hoi và có giá cả cho mỗi lần làm nghi thức nầy.
     Có người khiêm nhường, trước khi mất ngõ ý không muốn làm, cũng có người thấy tốn kém thêm cho gia đình nên từ chối.
Tuyệt nhiên không có ai sợ liên lụy gì cho bà con mình bên VN cả; vì ai cũng biết……………………..

     Mấy lời thành thực, vị nào nghe không được vui thì xin miễn lỗi cho; vì vẫn không bỏ được cái tính nói thẳng, xin đa tạ.
         LdTho


-----------------------

Email  hồi âm

Kính Huynh-Trưởng Lê-đình-Thọ,
Email của Huynh-Trưởng nêu lên đa-số vấn-đề là đúng. Nhưng câu " Có Những Địa-Phương Nay Đã Trở Thành Dịch-Vụ Hẵn Hòi Và Có Giá Cả Cho Mỗi Lần Làm Nghi Thức Nầy. Có Người Khiêm Nhường, Trước Khi Mất Ngõ Ý Không Muốn Làm, Cũng Có Người Thấy Tốn Kém Thêm Cho Gia-Đình Nên Từ Chối" là hoàn-toàn sai bét, vì ở đâu không biết chớ ở Vùng Dallas & Fort Worth & Phụ-Cận từ trước đến nay không có "Dịch-Vụ" Phủ Quốc-Kỳ cho Quân-Cán-Chính & cũng hoàn-toàn không có "Giá Cả" gì cả, mà các Cộng-Đồng & Hội-Đoàn ở đây tổ-chức Nghi-Lễ Phủ Quốc-Kỳ cho bất-cứ ai có công-trạng hồi xưa và hoạt-động phụng-sự Cộng-Đồng hay giúp-đở Đồng-Bào địa-phương trong thời-gian hiện nay. Tang-Gia không phải chi trả một phí-tổn nào cả cho công việc tổ-chức và cả tiền thực-hiện Lá Quốc-Kỳ. Vì mục-đích minh-định lòng tốt của Cộng-Đồng & Hội-Đoàn đồi với Chiến-Hữu, thành-thử Ngọc phải nêu lên vấn-đề, kính xin Huynh-Trưởng niệm-tình thứ lỗi cho.
Kính thơ,
Bùi Tấn Ngọc

----------------------------------------------
To:  aihuuquannhu 
Sent: Thursday, September 1, 2011 6:47 PM
Subject: [aihuuquannhu] Hồi âm Nien truong Diem

                                           Kính Niên Trưởng Điềm,

    Việc tôi nói ra đó là sự thật tôi biết và cũng có mấy lần tôi đã gặp trong đám tang của người thân và bằng hữu, chứ không có ẩn ý gì.

     Nơi nào không như vậy thì tốt chứ có sao đâu. Hơn nữa trường hợp Niên Trưởng QN của chúng ta vừa nằm xuống là người đã từng có Bảo Quốc Huân Chương là quá xứng đáng rồi, không có gì phải luận bàn.

    Tôi nêu lên chỉ để nhắc nhở người ta đừng quá lạm dụng lá Quốc Kỳ của VNCH chúng ta mà thôi. Không phải trong lãnh vực nầy mà còn ở những lãnh vực khác nữa. Nhớ lại trước đây ở VN, chúng ta đã dùng đến lá Quốc Kỳ trong những trường hợp thật trang trọng. Từ Hành Chánh đến Quân Đội đều có những Huấn Thị hướng dẫn rõ ràng về cách treo lá cờ đến cách xử dụng.

    Mấy dòng xin được phép thưa chuyện với Niên Trưởng.

        Thân kính,

                    LdTho


----------------------------------

 HAI BẠN CHỈ MỚI BIẾT NHAU TẠI USA
1- Email gửi đến địa chỉ cá nhân

From: Henry Duong
Subject: Nếu thấy sai xin chỉnh lại.
To: "Tho Le Dinh" Cc: "henry duong"
Date: Friday, September 2, 2011, 6:50 AM


Anh Thọ ơi
Anh dzìa VN hà rằm mà viết ý kiến nầy tôi hổng chịu đâu.
Tôi muốn sống đúng theo sự thành thật của con tim của mình.
Nếu mình thấy sai thì nên chỉnh lại.
Khi tôi tự thấy sai, tôi đều có lời xin lỗi như anh đã thấy rồi.
Anh có dám mang chiếc nón có lá cờ 3 sọc đi ngoài chợ Bolsa như Anh Thức không ?Tôi Hoan Hô Anh Thức với con tim trước sau như một.
heduong
Sept / 02 / 2011

2- Email hồi âm gửi CÔNG KHAI qua AHQN yahoo.group
      Cc:"Hoi AHQN"                                           

Thân gởi anh Hẹ,
    Những lần trao giải thưởng văn chương cho những nhà văn ở trong nước như nhà thơ Hữu Loan, nhà văn Văn Quang...Những lần tổ chức cac chương trình thơ, nhạc hải ngoại, sinh hoạt Hội tác giả...tôi đều làm MC đứng trên sân khấu ở đây với lá cờ VNCH bên cạnh và tryền thông, báo chí đều đã lên hình, tôi có sợ đâu!
    Còn việc đội cái nón của anh thì thật sự tôi thấy không đẹp, anh trình bày rườm rà, nên tôi đã không đội mà thôi, nói thì anh buồn nhưng đến lúc anh buộc nói thì tôi phải nói, mong anh không mất lòng.
    Việc thứ hai nữa tôi muốn nói là trong quá khứ anh đã xúc phậm nhiều niên trưởng QN, đã mấy lần anh vô ra diễn đàn như đi chợ, anh viết chữ Việt thường không nghiêm túc. Anh lên tiếng kêu gọi người ta TU nhưng anh còn quá nóng tính, nông nỗi; và hay bất bình khi người khác không làm theo ý mình, anh phê bình buộc tội người ta...
    Vừa rồi anh lại rút tên ra nữa, anh nói để yên tĩnh viết cái gì đó cho đám trẻ, bây giờ anh lại lạng vô lạng ra những địa chỉ của anh em như con chiền chiện...Tôi có cảm tưởng rằng anh đang cố tình phân hóa cái tập thể QN nầy, anh kéo phe kéo cánh...Trước ngày Hội Ngộ Gia Đình QN năm nay, anh đã viết thư cho vài Ái Hữu xuyên tạc nầy kia, anh em chúng tôi biết cả, trong lúc chính anh ở gần thì anh lại không đến, chăc anh chờ Ban Tổ chức đem Ô đem Lọng đến mời anh !...Làm bạn với anh chắc chỉ hợp với vài người hay ưa tâng bốc nhau mà thôi còn đối với đa số anh em QN thì người ta thấy rất khó; vì anh luôn luôn cho mình quan trọng, luôn luôn muốn người khác phải chú ý đến mình và tính tình thì lại hay thất thường mưa nắng (trung ngôn thì nghịch nhĩ, nhưng thôi, nói hết cho rồi, nói xong, bỏ).
    Tôi khuyên anh nên tịnh dưỡng tâm tánh để được yên vui tuổi già. Tôi vẫn giữ tình thân với anh vì anh là bạn học với em tôi mà mỗi lần về Huế tôi nhắc đến tên anh với chú em tôi thì chú vẫn cười vui khi nghĩ đến anh đó, chú nói anh không giống ai ở trong lớp hồi đó cả.
    Đề nghị anh và tôi sẽ không có thư cho nhau nữa và tôi cũng không muốn thấy ai chuyển tiếp thư của anh lên diễn đàn QN vì tôi nghĩ anh không muốn như vậy khi anh đã nhiều lần từ giả và có lúc hô hào dẹp bỏ cái diễn đàn nầy (cũng như anh từng đòi vứt bỏ các cuốn truyện của Niên trưởng Lê Văn Hưởng vào sọt rác năm xưa, những cuốn sách mà Niên trưởng LVH đã tặng không tiền bán sách cho Hội QN chúng ta mỗi khi phát hành đó).
    Tôi chỉ sẵn sàng cụng ly với anh ở quán Mon Ami như anh em vẫn gặp nhau trước đây mà thôi. Gặp anh dễ nói chuyện hơn là viết thư, viết thư mất công lắm, để thì giờ viết bài cho tờ báo còn ích lợi hơn.
   



Đây là những dòng chữ cuối cùng của Đại Niên Trưởng Nguyễn Đức Oánh mà heduong chưa gặp lần nào
tại VN cũng như tại USA 


No comments:

Post a Comment